Kỹ thuật mang tên bón sắt cho đại dương (OIF) nhằm kích thích sự phát triển của một loại thực vật nhỏ trên biển gọi là thực vật phù du, chuyên tiêu thụ carbon dioxide và giữ lại khí này trong nước. Mô hình máy tính cho thấy bằng cách đổ hai triệu tấn bột sắt xuống biển mỗi năm, con người có thể loại bỏ gần 50 tỷ tấn carbon dioxide vào năm 2100. Các nhà nghiên cứu lên kế hoạch đổ sắt trên vùng biển rộng 9.842 km2 ở đông bắc Thái Bình Dương vào năm 2026, theo Mail.
Một nhóm nhà khoa học ở tổ chức phi lợi nhuận Exploring Ocean Iron Solutions (ExOIS) đang khám phá khả năng phân tán sắt sulfate ở những khu vực nghèo dưỡng chất, bao gồm khu vực đông bắc Thái Bình Dương trải dài từ vùng ven biển phía tây Bắc và Nam Mỹ với vùng ven biển phía đông châu Á và mở rộng lên Bắc Cực. Thông qua phân phối sắt ở các khu vực đó, nhà khoa học có thể tăng cường sự phát triển của thực vật phù du, tách carbon dioxide khỏi khí quyển trong nhiều năm tới. Điều này rất quan trọng nhằm loại bỏ CO2 trong môi trường, góp phần giảm thiểu biến đổi khí hậu bằng cách giảm lượng khí nhà kính giải phóng vào khí quyển.
Khoảng 40 tỷ tấn carbon dioxide giải phóng vào khí quyển mỗi năm, trong đó đại dương hấp thụ khoảng 30%. Nhóm nghiên cứu hy vọng với việc phân phối sắt sulfate trên biển, họ sẽ giúp giới hạn sự ấm lên toàn cầu. Tuy nhiên, những người phản đối cảnh báo sắt có thể làm mất đi dưỡng chất cho sinh vật biển, xóa sổ một phần mạng lưới thức ăn trong đại dương. Nhưng kế hoạch vẫn tiến triển với mốc thời gian 2 năm nữa.
Các nhà khoa học hiện nay đang tìm cách biến đổi sắt thành bột để có thể dễ dàng hòa tan trong nước và phân tán ở khu vực mục tiêu. Khi sắt hòa tan, nó đóng vai trò như chất kích thích thực vật phù du lớn nhanh, đôi khi trong vòng vài ngày. Dưỡng chất tăng cường khả năng quang hợp của loài cây nhỏ li ti này gấp 30 lần so với thông thường. Khi thực vật phù du chết, CO2 mà cây hấp thụ sẽ chìm xuống đáy biển, ngăn nó thoát vào khí quyển.
Ý kiến ()